Cả châu Âu (Anh, Pháp, Đức, Tây Ban Nha,…) chật vật mới có được một Airbus để bay. Trong khi, chỉ với riêng Boeing, Mỹ đã chiếm được hơn nửa thị phần bán máy bay dân dụng toàn cầu.
Cả châu Âu có vài hãng sản xuất máy bay chiến đấu như Eurofighter Typhoon của toàn EU hay Rafale của Pháp tạm coi là có thể dùng được. Trong khi riêng người Mỹ, họ có tới cả chục công ty như Lockheed Martin, Douglas, Boieng,… đều có thể làm ra những chiếc máy bay tiêm kích hoàn hảo như F22 Raptor, F35A/B/C hay cường kích B2 Spirit,… mà mọi quốc gia đều khát khao sở hữu.
Cả châu Âu hiện tại chẳng có cái điện thoại nào mà chúng ta muốn mua, kể cả Nokia. Trong khi không phải riêng chúng ta, cả thế giới đều thích Iphone của Mỹ.
Châu Âu phát triển hệ thống định vị vệ tinh Galileo (GNSS) thì chẳng mấy người dùng. Trong khi, GPS của Mỹ đã đi vào ngõ ngách đời sống của mọi người dân trên toàn thế giới.
Tại sao lại có chuyện lạ kỳ như vậy? Những gì tinh túy nhất trên thế giới đều tập trung tại nơi ấy? Phải có nguyên nhân.
Dông dài một chút, quay trở lại câu chuyện kiện tụng giữa Vinasun và Grab, ta thấy sự bảo thủ cố hữu đã chiến thắng Công nghệ hiện đại bằng cách mạo danh công lý. Hoặc cũng có thể, những người đại diện công lý đã không được tiếp cận sự văn minh.
Châu Âu cũng không ngoại trừ điều này, họ cũng rất bảo thủ. Các hiệp hội taxi kiện Uber làm ảnh hưởng đến doanh thu của họ. Tuy còn tranh luận nhiều, chưa ngã ngũ, song có vẻ như các quan toà hơi nghiêng về phía các hiệp hội Taxi truyền thống và bảo vệ họ. Còn tại Mỹ thì sao? Từ khi các ứng dụng gọi xe hoạt động rộng (2013), lượng khách đi taxi truyền thống đã giảm tới 42%, tổng lượng chuyến đi cũng giảm gần 30%. Yellow Cab Co, một công ty taxi truyền thống cực lớn tại San Fransisco, nơi mà Uber đặt trụ sở, đã chấp nhận phá sản năm 2016 vì không chịu nổi áp lực cạnh tranh. Cũng trong năm ấy, Barwood Inc, một công ty taxi truyền thống khác sở hữu một đội xe lớn nhất Maryland cũng tuyên bố phá sản. Cả hai công ty trên chỉ là hai điển hình trong nhiều công ty taxi truyền thống của Mỹ lâm vào hoàn cảnh này. Họ cũng đòi một khoản bồi thường nhưng tòa thượng thẩm tiểu bang Georgia đã thẳng thừng từ chối. Các thẩm phán tiểu bang nêu rõ: nếu đã cùng là taxi, tất cả đều phải cạnh tranh với nhau sòng phẳng, hướng tới sự hiệu quả và tiện lợi cho người dùng. Tòa không ủng hộ sự “độc quyền không thể thay thế” trong bất kể lĩnh vực nào. Mạnh tay hơn Georgia, chính quyền bang Indiana còn ra phán quyết bỏ hết các quy định về bảng hiệu, hộp đèn, màu sơn, cách khai thác,… không còn cần thiết trên Taxi truyền thống để họ cạnh tranh lành mạnh với nhau. Chính quyền Indiana nhìn nhận đó là một sự tiến bộ và phải làm vậy để khai thác triệt để công nghệ định vị GPS, một thành tựu văn minh của nhân loại. Ai cũng biết rằng, càng nhiều đơn vị khai thác, giá thành sẽ càng rẻ và người dân thu nhập thấp càng có nhiều cơ hội tiếp cận. Tư duy và tầm nhìn của người Mỹ là như vậy, họ luôn nghĩ khác châu Âu và phần còn lại của thế giới. Trong nhiều lĩnh vực, họ đã có những thành công vượt tầm hiểu biết của nhân loại bởi họ không bị đóng khung theo lối cũ. Nếu Ellon Musk luôn nghĩ phải phóng tên lửa theo cách truyền thống như Nasa, nhân loại sẽ không bao giờ có được Falcon Heavy tái sử dụng, mở ra cánh cửa internet vệ tinh giá rẻ. Hoặc Steve Job, Tim Cook luôn nghĩ rằng điện thoại phải có phím bấm thì chắc vĩnh viễn ta không bao giờ có được Iphone để lướt web và selfie. Ta luôn khuyến khích những đứa trẻ hỏi “tại sao?” để phát triển tư duy của não bộ. Trong khi ấy, ta lại không tự hỏi chính mình. Không thiếu gì cách để nhận biết, quản lý và thu thuế với một công ty Taxi vận hành bằng ứng dụng gọi xe. Tại sao ta cứ nghĩ rằng, taxi nhất định phải là cái chúng ta đang nghĩ trong đầu từ xưa đến nay? Tại sao cứ mặc định Taxi thì phải có cái mào vừa xấu xí, thô thiển vừa tốn kém ở trên nóc xe? Nếu là công bằng, tại sao không thiết lập sự công bằng với cách đẩy kẻ thấp đứng lên mà lại làm việc ấy bằng cách kéo một kẻ cao hơn ngồi xuống? Ai làm nó khác đi mà hiệu quả hơn thì đó chính là phần thưởng cho người ấy và điều tốt đẹp đó cần phải được lan tỏa trong cuộc sống này. Trong thời buổi mới, đó chính là cái công bằng nhất, cách nhanh nhất để đưa con người đi tới văn minh tiến bộ. Đừng tư duy quẩn theo lối của những người già thích sự ổn định. Lối nghĩ ấy đã làm cho người Việt trở nên vô dụng trong con mắt bạn bè quốc tế và cả kẻ thù trên thế giới này. Người cha dốt nát mà con lại luôn thụ động nghe cha thì tới đời cháu, nếu giữ nguyên “truyền thống” như vậy, hẳn bạn hiểu rằng dòng họ ấy sẽ suy thoái cỡ nào. Đau đấy, nhưng cứ xin nói thẳng. Đừng chiếu vào những thứ theo truyền thống hay luật pháp (cũ rích và bất cập) để vùi đi cái mới và làm lỡ đi chính cơ hội của cuộc đời mình. Đừng tự hào và tỏ ra ta đây sống theo pháp luật. Riêng với khoa học kỹ thuật, nếu tư duy không tốt, bạn sẽ thành tội đồ trong con mắt thế hệ sau bởi vô tình ủng hộ một đạo luật chống lại văn minh nhân loại. Hãy cẩn trọng. Lãnh đạo hiện tại tư duy xã hội nhiều hơn kiến thức tự nhiên. Họ có thể lý luận vòng vo, thậm chí còn lẩy Kiều trong quốc hội. Họ không có nhận thức tốt về khoa học kỹ thuật nên quốc gia mới yếu ớt, quặt quẹo và khổ đau vì công nghiệp không phát triển. Đại biểu quốc hội với tầm suy nghĩ “phải kéo đám mây Phê-tê-bốc về Việt Nam”. Còn chúng ta, chưa bao giờ được biểu quyết một điều luật. Như vậy, bạn đủ hiểu rằng, luật được ban hành thiển cận cỡ nào. Kiểu tư duy ấy làm thoái hoá chúng ta, làm cho cộng đồng sa đà vào những cuộc ăn thua hẹp hòi, ích kỷ và tủn mủn, tiến tới mất đi sự sáng tạo của não bộ. Những người có trách nhiệm còn lưu giữ thứ tư duy cố hữu ấy trong đầu và bắt thế hệ sau phải như vậy, người Việt sẽ còn bị bạn bè quốc tế khinh rẻ, còn phải khom lưng, cúi đầu đi vay nợ và ăn xin chưa biết đến khi nào mới thôi. Không quốc gia nào muốn trở thành một thứ ký sinh ăn bám trên vỏ trái đất cả. Không tạo ra được những giá trị tốt đẹp cho con người thì hãy ngồi im. Trong thời buổi này, cố phá huỷ nó là một tội ác St từ : Chất Lượng Cuộc Sống
Châu Âu cũng không ngoại trừ điều này, họ cũng rất bảo thủ. Các hiệp hội taxi kiện Uber làm ảnh hưởng đến doanh thu của họ. Tuy còn tranh luận nhiều, chưa ngã ngũ, song có vẻ như các quan toà hơi nghiêng về phía các hiệp hội Taxi truyền thống và bảo vệ họ. Còn tại Mỹ thì sao? Từ khi các ứng dụng gọi xe hoạt động rộng (2013), lượng khách đi taxi truyền thống đã giảm tới 42%, tổng lượng chuyến đi cũng giảm gần 30%. Yellow Cab Co, một công ty taxi truyền thống cực lớn tại San Fransisco, nơi mà Uber đặt trụ sở, đã chấp nhận phá sản năm 2016 vì không chịu nổi áp lực cạnh tranh. Cũng trong năm ấy, Barwood Inc, một công ty taxi truyền thống khác sở hữu một đội xe lớn nhất Maryland cũng tuyên bố phá sản. Cả hai công ty trên chỉ là hai điển hình trong nhiều công ty taxi truyền thống của Mỹ lâm vào hoàn cảnh này. Họ cũng đòi một khoản bồi thường nhưng tòa thượng thẩm tiểu bang Georgia đã thẳng thừng từ chối. Các thẩm phán tiểu bang nêu rõ: nếu đã cùng là taxi, tất cả đều phải cạnh tranh với nhau sòng phẳng, hướng tới sự hiệu quả và tiện lợi cho người dùng. Tòa không ủng hộ sự “độc quyền không thể thay thế” trong bất kể lĩnh vực nào. Mạnh tay hơn Georgia, chính quyền bang Indiana còn ra phán quyết bỏ hết các quy định về bảng hiệu, hộp đèn, màu sơn, cách khai thác,… không còn cần thiết trên Taxi truyền thống để họ cạnh tranh lành mạnh với nhau. Chính quyền Indiana nhìn nhận đó là một sự tiến bộ và phải làm vậy để khai thác triệt để công nghệ định vị GPS, một thành tựu văn minh của nhân loại. Ai cũng biết rằng, càng nhiều đơn vị khai thác, giá thành sẽ càng rẻ và người dân thu nhập thấp càng có nhiều cơ hội tiếp cận. Tư duy và tầm nhìn của người Mỹ là như vậy, họ luôn nghĩ khác châu Âu và phần còn lại của thế giới. Trong nhiều lĩnh vực, họ đã có những thành công vượt tầm hiểu biết của nhân loại bởi họ không bị đóng khung theo lối cũ. Nếu Ellon Musk luôn nghĩ phải phóng tên lửa theo cách truyền thống như Nasa, nhân loại sẽ không bao giờ có được Falcon Heavy tái sử dụng, mở ra cánh cửa internet vệ tinh giá rẻ. Hoặc Steve Job, Tim Cook luôn nghĩ rằng điện thoại phải có phím bấm thì chắc vĩnh viễn ta không bao giờ có được Iphone để lướt web và selfie. Ta luôn khuyến khích những đứa trẻ hỏi “tại sao?” để phát triển tư duy của não bộ. Trong khi ấy, ta lại không tự hỏi chính mình. Không thiếu gì cách để nhận biết, quản lý và thu thuế với một công ty Taxi vận hành bằng ứng dụng gọi xe. Tại sao ta cứ nghĩ rằng, taxi nhất định phải là cái chúng ta đang nghĩ trong đầu từ xưa đến nay? Tại sao cứ mặc định Taxi thì phải có cái mào vừa xấu xí, thô thiển vừa tốn kém ở trên nóc xe? Nếu là công bằng, tại sao không thiết lập sự công bằng với cách đẩy kẻ thấp đứng lên mà lại làm việc ấy bằng cách kéo một kẻ cao hơn ngồi xuống? Ai làm nó khác đi mà hiệu quả hơn thì đó chính là phần thưởng cho người ấy và điều tốt đẹp đó cần phải được lan tỏa trong cuộc sống này. Trong thời buổi mới, đó chính là cái công bằng nhất, cách nhanh nhất để đưa con người đi tới văn minh tiến bộ. Đừng tư duy quẩn theo lối của những người già thích sự ổn định. Lối nghĩ ấy đã làm cho người Việt trở nên vô dụng trong con mắt bạn bè quốc tế và cả kẻ thù trên thế giới này. Người cha dốt nát mà con lại luôn thụ động nghe cha thì tới đời cháu, nếu giữ nguyên “truyền thống” như vậy, hẳn bạn hiểu rằng dòng họ ấy sẽ suy thoái cỡ nào. Đau đấy, nhưng cứ xin nói thẳng. Đừng chiếu vào những thứ theo truyền thống hay luật pháp (cũ rích và bất cập) để vùi đi cái mới và làm lỡ đi chính cơ hội của cuộc đời mình. Đừng tự hào và tỏ ra ta đây sống theo pháp luật. Riêng với khoa học kỹ thuật, nếu tư duy không tốt, bạn sẽ thành tội đồ trong con mắt thế hệ sau bởi vô tình ủng hộ một đạo luật chống lại văn minh nhân loại. Hãy cẩn trọng. Lãnh đạo hiện tại tư duy xã hội nhiều hơn kiến thức tự nhiên. Họ có thể lý luận vòng vo, thậm chí còn lẩy Kiều trong quốc hội. Họ không có nhận thức tốt về khoa học kỹ thuật nên quốc gia mới yếu ớt, quặt quẹo và khổ đau vì công nghiệp không phát triển. Đại biểu quốc hội với tầm suy nghĩ “phải kéo đám mây Phê-tê-bốc về Việt Nam”. Còn chúng ta, chưa bao giờ được biểu quyết một điều luật. Như vậy, bạn đủ hiểu rằng, luật được ban hành thiển cận cỡ nào. Kiểu tư duy ấy làm thoái hoá chúng ta, làm cho cộng đồng sa đà vào những cuộc ăn thua hẹp hòi, ích kỷ và tủn mủn, tiến tới mất đi sự sáng tạo của não bộ. Những người có trách nhiệm còn lưu giữ thứ tư duy cố hữu ấy trong đầu và bắt thế hệ sau phải như vậy, người Việt sẽ còn bị bạn bè quốc tế khinh rẻ, còn phải khom lưng, cúi đầu đi vay nợ và ăn xin chưa biết đến khi nào mới thôi. Không quốc gia nào muốn trở thành một thứ ký sinh ăn bám trên vỏ trái đất cả. Không tạo ra được những giá trị tốt đẹp cho con người thì hãy ngồi im. Trong thời buổi này, cố phá huỷ nó là một tội ác St từ : Chất Lượng Cuộc Sống
Nhận xét
Đăng nhận xét